Lúc này, Ninh Thanh mở mắt, ngồi dậy.
Ả nhìn Mộ Dung huynh đệ, vành mắt ngấn lệ nói: "Thì ra là thế, trách không được ta thường mơ những giấc mơ kỳ quái, có lúc lại trở nên sức lực rất lớn."
Vừa nói, ả vừa cảm kích nhìn Mộ Dung huynh đệ, nói: "Tạ ơn huynh, tạ ơn huynh nguyện ý tin ta không hề lừa gạt huynh. Ta tuy rằng vẫn không nhớ rõ Minh Ngọc Cung rốt cuộc là nơi nào, nhưng lại biết nỗi khó xử của huynh.
Tạ ơn huynh đã cùng ta đến đây, huynh không cần quản ta."